Bồ-đề-lưu-chi (Đạo Hy)

Bồ-đề-lưu-chi (chữ Hán: 菩提流支, 菩提留支; sa. Bodhiruci), tên Hán dịch Đạo Hy (道晞, 道希) là một tăng sĩ Phật giáo đến từ Bắc Ấn Độ, hoạt động ở khu vực Lạc Dương (Trung Quốc) vào thế kỷ thứ VI. Sư được tôn xưng danh hiệu Tam Tạng, là dịch giả nổi tiếng thời Bắc Ngụy, với 39 kinh văn được dịch bao gồm Thập địa kinh luận (十地経論), và A-di-đà kinh kèm chú giải. Bồ-đề-lưu-chi được coi là sơ tổ của phái Địa luận tông (地論宗; sa. Dashabhumika), lấy Thập địa kinh luận, do Sư cùng với Lặc-na-ma-đề (勒那摩提, sa. Ratnamati) hợp dịch, làm chủ thuyết chính.[1][2]